Thứ Sáu, 29 tháng 7, 2016

Tình yêu đầu khó quên trong cuộc đời tôi!

Vậy đó các bạn ạ! Khi tình yêu càng trở nên ghen tuông thiết chặt thì sẽ càng dễ dàng tan vỡ, điều mà tôi nghĩ sẽ không bao giờ xảy ra đối với tình yêu chúng tôi, tôi đã làm anh đau đớn tột cùng...


Đến bây giờ trong tôi vẫn còn nhớ rất rõ những gì đã trải qua trong cuộc đời mình với “Mối tình đầu”, cái thuở mà còn ngây thơ, trong sáng, dại dột lắm vì nó trong sáng quá nên đến giờ này khi đã lấy chồng và có hai nhóc con đáng yêu vô bờ bến mà những đêm giật mình tỉnh dậy bởi trong giấc mơ “Người ấy” vẫn cứ xuất hiện, cái cảm giác ngoại tình tư tưởng, sự phản bội chồng trong giấc mơ thật khó tả, chồng và con tôi vẫn rất yêu thương có khi tôi không nghĩ về người ấy nữa thế nhưng những giấc mơ vẫn hiện về hiện diện “Mối tình đầu”.


Ngày đó khi tôi mới 17 tuổi, cái tuổi hồn nhiên đến mức chưa biết yêu như nào? tôi có anh trai họ chơi rất thân anh ấy có người bạn cùng tuổi trong xóm chơi thân với nhau, cứ mỗi khi trăng sáng hay cứ mỗi buổi tối khi ăn cơm xong chúng tôi lại gặp nhau tụ tập tán gẫu tại ngã ba xóm, cũng từ đó mà tôi đã nảy sinh tình cảm với anh ấy “Mối tình đầu của tôi” bạn thân của anh tôi. Tuy nhiên anh ấy không hề biết tôi đã thích anh ấy chúng tôi vẫn hồn nhiên, vô tư chuyện trò suốt một năm trời như vậy, rồi một ngày anh ấy đi thi Đại học kết quả không được như mong muốn, anh ấy đã rời xa quê hương vào Sài Gòn làm ăn, khi vắng anh tôi nhận ra mình đã yêu anh và không thể sống thiếu anh, ngày nào tôi cũng nhớ anh da diết và luôn tìm cách liên lạc với anh bằng cách viết thư cho anh bày tỏ những tình cảm của mình với hy vọng anh sẽ đáp lại tình yêu ấy. Và rồi một năm trôi qua tôi không hề nhận được lá thư nào từ anh nỗi nhớ cứ càng ngày càng dâng cao tôi không biết phải làm sao để gọi cho anh ấy về với mình nữa nhưng tôi vẫn đợi chờ và hy vọng, tôi nhớ anh tha thiết nhớ đến mức nếu gặp anh chắc tôi sẽ ôm anh thật chặt để anh không thể xa tôi được nữa.

Một năm sau có lẽ anh nghe thấy trái tim tôi đang khao khát anh, anh đã trở về quê hương với sự thay đổi rất nhiều, anh gầy hơn, đen hơn và tôi cũng không vì điều đó mà hết yêu anh, tôi đã gặp anh và hỏi rằng tại sao anh không trả lời thư em suốt một năm qua, anh nói anh nhận được thư của tôi nhưng không dám viết thư trả lời vì sợ không thể yêu tôi, anh nói vì em quá xinh đẹp và giỏi giang anh sợ anh không thể yêu em khi trong tay anh chưa có gì cả. Tôi đã trách anh rất rất nhiều và rồi chúng tôi lại gặp nhau tụ tập như xưa nhưng giữa tôi với anh có sự thay đổi khi anh biết tình cảm tôi giành cho anh, một ngày đep trời tôi cũng không nhớ rõ nữa nhưng anh nhắn tin cho tôi anh nói anh yêu tôi, tôi đã rất hạnh phúc và sung sướng.

Anh ! một người đàn ông cao 1m80 nhưng chỉ nặng có 60kg dáng dong dỏng gầy, tôi yêu thân hình đó của anh và mong anh nặng cân thêm chút nữa, tôi đã mua rất nhiều sách ôn thi để tặng anh động viên giúp anh ôn thi thêm một năm nữa vì anh rất thích trường Đại học Thể dục Thể thao, tôi mua quần áo tặng anh để anh thay đổi phong cách cho phù hợp với mình và nhiều món quà mà tôi yêu thích để tặng anh…

Hàng ngày chúng tôi dành thời gian cho nhau vào buổi tối vì đang tuổi ăn học tôi không giám để gia đình hay bất cứ ai biết rằng chúng tôi đang yêu nhau, những buổi đi ăn cùng anh và các bạn của anh chúng tôi đã không thể giấu được tình cảm của mình khi hai chúng tôi cứ dính lấy nhau, những tối gặp nhau chúng tôi đã phải đi mất 2 hoặc 4 km để đến một địa điểm mà không ai biết để tâm sự chúng tôi bên nhau đến 11 hoặc 12 giờ mới nhớ đến giờ về nhà mặc dù bên nhau chỉ tâm sự chuyện hàng ngày và màn cuối cùng là anh ôm hôn ngoài ra không có chuyện gì xảy ra cả, có những lúc anh ấy đòi hỏi nhưng tôi nhất quyết không đồng ý vì tôi sợ có bầu, tôi sợ gia đình biết chuyện và không muốn chuyện đó xảy ra, anh tôn trọng tôi hơn một năm yêu nhau anh ấy không giám đi xa hơn. Tôi càng yêu anh và tôn trọng anh, tôi đỗ Đại học rồi đi học ở Hà Nội tuần nào cũng đi 3 chặng vượt hơn 100km về với người yêu vội vàng rồi lại đi, có lần rủ mãi anh xuống trường thăm tôi, hai đứa đưa nhau đi chơi công viên rồi ra Bờ Hồ chơi, chúng tôi trở về ký túc xá tôi cho anh ngủ nhờ ở ký túc xá nam với các bạn cùng lớp, anh phụng phịu và giận tôi nhưng tôi không thay đổi quyết định, đến hôm sau đi chơi anh không nói chuyện với tôi và giận ra mặt tôi cũng không hiểu nguyên nhân vì sao? Đi đạp vịt ở Bờ Hồ anh không nói chuyện gì cả mặt anh cứ lạnh như tiền, tôi hỏi anh lí do thì anh nói tối anh không ngủ với bạn em đâu, anh muốn ở bên em mình thuê nhà nghỉ để ngủ, hú hồn, tôi nghe mà choáng vì lúc đó tôi còn ngây thơ quá chưa bao giờ nghĩ nhà nghỉ như nào và tôi ác cảm với nhà nghỉ vô cùng, đó là sự xấu xa mà tôi chưa bao giờ nghĩ đến, tôi ghét anh và không nói gì cả, cuộc đi chơi trở nên im lặng đến bất ngờ, hai đứa tôi đến công viên anh ôm hôn tôi thật lâu và có biểu hiện lạ, tôi sợ và vùng dậy ra một nơi khác ngồi, anh ấy cúi xuống và muốn hôn ngực tôi, tôi cảm thấy kinh tởm, chúng tôi lại tiếp tục đi vài nơi nữa để tham quan rồi đi ăn tối, ăn tối xong tôi bắt taxi để về ký túc xá nhưng anh cứ bảo lái xe cho ra nhà nghỉ gần bến xe Gia Lâm để mai anh tiện về sớm, không còn cách nào chúng tôi phải cùng nhau vào đó. Đêm hôm ấy tôi nằm xa anh và không cho anh động đến người, anh lại kéo tôi vào và nói anh chỉ ôm em ngủ thôi, tôi tin anh và cho anh ôm ngủ, đến nửa đêm tôi thấy khó chịu ở người giật mình tỉnh dậy thấy anh đang ôm lấy tôi thật chặt, anh đang hôn ngực tôi và dần dần cởi áo tôi, tôi đã chống cự một hồi lâu và hét lên nhưng anh vẫn dùng sức mạnh để cởi hết quần áo tôi ra, lúc đó tôi đã rất sợ và khóc anh như một người khác khiến tôi sợ và không còn tôn trọng, anh nói anh không thể chịu được nữa cho anh được làm điều anh mong muốn bấy lâu với em và rồi anh cứ thế làm những điều tôi không muốn, nhưng tôi chống cự khiến anh chỉ động chạm bên ngoài của tôi mà chưa thể đi đến tận cùng cuộc chơi, anh nằm vật ra giường và nói: “Anh đã ra đâu” lúc đó tôi không hiểu cái gì ra, nghĩ lại cũng vừa sợ vừa buồn cười vì anh phải chịu thua mình. Vậy đó hơn hai năm trời yêu nhau, chúng tôi xác định lấy nhau nhưng chuyện đó chỉ xảy ra ngoài ý muốn đúng một lần mà chưa xong.

Đến một ngày gia đình hai bên biết chuyện mọi người phản đối kịch liệt chúng tôi vẫn lén lút gặp nhau và không để xảy ra chuyện gì, tôi yêu anh vì anh tôn trọng tôi, mẹ anh ấy nói chúng tôi là anh em mới 5 đời không thể lấy nhau được anh phải chọn một là tôi hai là mẹ anh ấy chỉ được chọn một người khiến trái tim tôi rụng rời ,tan nát, anh biết nhưng vẫn yêu và gặp tôi không hề lung lay thay đổi tình yêu ấy, tôi đã khóc rất nhiều, có những hôm anh đi qua cửa nhà mà tôi chỉ muốn chạy ra ôm chầm lấy anh nhưng không giám vì sợ bố mẹ biết, anh ấy nói chúng mình sẽ bỏ vào Miền Nam sống sau này có con về ông bà sẽ chấp nhận, chúng tôi đã tính như vậy khi tôi học xong đại học. Nhưng thật chớ trêu thay tình yêu đẹp là vậy, yêu nhau tha thiết là vậy nhưng anh càng ngày càng ghen vô cớ lúc ra tôi Hà Nội học, anh nhắn tin cho tôi là tôi phải nhắn tin lại ngay, gọi điện là phải bắt máy nếu không anh tra khảo tôi đến mệt, anh nói em không được liên lạc với ai ngoài anh và anh em họ hàng, tất cả bọn con trai em không được nói chuyện với ai, lúc đầu tôi nghĩ mình thật hạnh phúc vì anh yêu tôi nhưng thói quen đó càng ngày càng làm tôi cảm thấy ngột ngạt và khó chịu khi anh cứ ghen vô cớ và quát mắng tôi.

Cái gì đến rồi cũng đến chính vì sự ghen tuông mất kiểm soát của anh ấy đã thiêu rụi tình yêu của tôi dành cho anh, tôi không còn thấy yêu anh như trước và tôi muốn dừng lại vì tôi nghĩ rằng nếu yêu anh tôi phải rời xa bố mẹ vào Sài Gòn lập nghiệp còn nếu ở lại quê hương thì chúng tôi không bao giờ bên nhau được cả, tình yêu trắc trở, người yêu ghen tuông vô cớ khiến tôi mệt mỏi rồi chính tôi lại là người chủ động chia tay anh trong sự ngỡ ngàng của bạn bè cùng phòng và của anh.

Vậy đó các bạn ạ! Khi tình yêu càng trở nên ghen tuông thiết chặt thì sẽ càng dễ dàng tan vỡ, điều mà tôi nghĩ sẽ không bao giờ xảy ra đối với tình yêu chúng tôi, tôi đã làm anh đau đớn tột cùng vì anh nghĩ tôi là người phản bội anh, chính tôi đã nói với anh rằng: “Em đã hết yêu anh rồi”, khi tôi đi lấy chồng và mời anh ấy dự anh ấy không đến, lúc anh cưới anh mời tôi, tôi vẫn đến chúc phúc cho anh thật vui vẻ, vì tôi nghĩ răng ít nhất anh cũng có được một đám cưới với người con gái khác, nếu lấy tôi thì anh sẽ chẳng có một đám cưới nào cả. Tôi chúc anh hạnh phúc và hãy quên tôi một tình yêu mà hãy coi tôi là một người em gái. Tôi đã từng xin lỗi anh vì mình chủ động tình yêu với anh và rồi khi anh yêu tôi say đắm rồi tôi lại rũ bỏ anh không thương tiếc nhưng anh vẫn rất hận tôi. Tôi phải làm sao để anh cũng vẫn coi mình là em gái hả các bạn? Xin hãy cho tôi một lời khuyên?


Hoàng Nga - Yêu Online