Thứ Năm, 22 tháng 12, 2016

Chồng thiệt mạng vì tai nạn thảm khốc, vợ vội vã bế con chạy khỏi hiện trường, khi biết lý do ai cũng cảm phục

Một vụ tại nạn ôtô nghiêm trọng xảy ra trên đường cao tốc. Người vợ vội vàng bế con gái tránh đi mà không ở lại xem xét tình trạng người chồng ra sao. Đằng sau câu chuyện của việc làm này khiến nhiều người phải suy ngẫm

Trên đường cao tốc, một chiếc xe Mercedes đã đâm vào đuôi chiếc xe tải lớn, cú va chạm khiến đầu xe Mercedes bẹp dúm khiến người lái xe tử vong ngay tại chỗ trên ghế lái. Hiện trường vụ tai nạn rất khủng khiếp, ai dũng cảm mấy cũng phải bủn rủn chân tay. Vợ và con của người lái xe ngồi ở hàng ghế phía sau rất may không hề hấn gì. Người mẹ kêu thất thanh một tiếng sợ hãi và ngay lập tức bịt mắt con gái lại, bế con gái mở cửa xe và thoát ra ngoài tránh xa hiện trường vụ tai nạn. Người mẹ vừa bế con đi vừa gọi điện thoại cho cảnh sát giao thông.

Tất cả mọi người trong gia đình chồng đều chỉ trích thậm tệ người vợ vì thái độ quá lạnh lùng. Chồng bị tai nạn mà cô vẫn bỏ mặc rồi còn bế theo con gái tránh xa? Huống hồ người chồng tối hôm trước đã đi tiếp khách và uống rượu, hôm nay chở hai mẹ con đi chơi vùng ngoại ô. Trong lễ tang của người chồng, người vợ bị cự tuyệt không cho vào tham dự. Đứa con thì chỉ biết rằng bố đã đi một nơi xa, người vợ mặc áo choàng trắng quỳ bên ngoài cửa, bảo rằng bất luận thế nào cũng phải nói với mẹ chồng một câu.


Người phụ nữ nước mắt giàn dụa quỳ gối dưới chân mẹ chồng nói: “Mẹ à, con yêu chồng con và cũng yêu con gái của con”.

“Chồng con khi còn sống thường hay nói với con, anh thích uống rượu đến say là vì khi anh ấy còn nhỏ đã từng tận mắt chứng kiến cảnh chính bố mình bị sát hại, mấy chục năm qua. Cảnh tượng bố bị sát hại kia như một con ác ma, mỗi khi trong lòng không vui đều thấy con ác ma đó xuất hiện thôn tính linh hồn anh ấy. Anh ấy sống quá thống khổ, cho nên thường rất hay nói với con rằng: “Bất luận là như thế nào, đều muốn con gái sống một tuổi thơ tươi vui”.

“Con bế cháu tránh đi là không muốn để cho con bé chứng kiến cảnh cha mình chết bi thảm như vậy. Con không muốn con bé sống cả đời trong bóng ma. Bóng ma này mình con chịu đựng là được rồi, cháu vẫn còn quá nhỏ. Chúng ta nên cho con bé có quyền được sống vui vẻ”.

Bà nội nhìn cháu gái ngây thơ, yên lặng không nói gì. Năm đó bà không tận mắt chứng kiến một giây phút nào cảnh chồng bị sát hại mà chỉ biết chồng mình bị bọn cướp giết chết. Rồi sau đó bà nhìn thấy bộ mặt đầy sợ hãi của con trai mình, thậm chí con trai bà còn có lần bị trầm cảm đến mức để thân thể trần truồng điên cuồng chạy trốn ngoài đường. Sau đó bệnh của con trai bà được chữa khỏi, bà cứ tưởng rằng như vậy là mọi chuyện đã trôi qua êm ả rồi.

Càng nhớ về chuyện xưa cũ, bà càng thấy thương con dâu và cháu nội của mình hơn. Với những tâm hồn thơ dại, quả thực chứng kiến một cơn ác mộng như thế là điều không hề dễ dàng. Vậy sự thật thì những chấn thương tâm lý thời thơ ấu đáng sợ ra sao?